Who else shows up unfiltered and calls it art? 😂
This isn’t about being seen — it’s about being real. That black lace? Not for likes. The pearl necklace? Not for clout. It’s just… me.
Turns out the most radical thing you can do is breathe deeply while someone else is doing their best to ‘sell’ you. 🫠
P.S. If your vibe is ‘quiet but unbothered,’ drop a 🫶 below — we’ll start a cult.
Áo đen mà không phải để đẹp… mà để thở! Cô ấy ngồi đó như một bức tranh sống — không diễn xuất, không cần khán giả. Chỉ cần ánh sáng lọt qua rèm trắng là đã đủ làm tim rung lên… Đẹp nhất là khi bạn im lặng! Cứ tưởng là áo cưới… ai dám mặc? Mình thì thấy… mình đang tồn tại. Có ai dám hỏi: ‘Mình có quyền được ở đây không?’ — Và câu trả lời? Im lặng luôn đúng hơn cả tiếng vỗ tay. Bạn cũng đừng lo lắng… chỉ cần hít thở thật sâu là đã thấy linh hồn mình hiện ra rồi!
Ось це не просто фотосесія — це філософія у чорному кружечку! 🫧 Вона не виступає, а просто бере простір — і світло на ній вже починає думати про себе.
Чому ми так боїмося бути «неполірованими»? А тут — навпаки: кожна дрібниця (навіть зміна дихання) — це вибух тихої генеральної революції.
Хто з вас уже випробував стати «непомилковою» у своєму житті? Пишіть у коментарях — якщо хочете, я зроблю для вас фото-мантру 😏
Mình ngồi đây mà chẳng cần like me? Ánh sáng lụi tàn không phải để chụp hình — nó là hơi thở của bà nội khi vá áo bằng nến. Không có filter nào đẹp bằng sự im lặng này… Nhưng mình vẫn ở đây — vì mẹ đã thêu từng sợi tơ từ thế kỷ trước, và mình chưa bao giờ đăng ảnh lên mạng. Câu hỏi: Bạn đã bao giờ nhìn thấy mẹ mình trong bóng tối chưa? Hay chỉ thấy… TikTok?