Tắm bồn sáng sớm mà không ai thấy? Mình tắm để nhớ… chứ không phải để sạch! Cái bồn trắng kia chính là bàn thờ, vòi nước là công tắc tâm hồn — nước nhỏ giọt rơi như những nụ cười lặng lẽ. Bạn từng nghĩ mình cần được nhìn? Không! Mình cần được thấy chính mình — trong yên lặng, giữa hơi nước và ánh sáng đầu ngày. Đừng đăng ảnh lên Facebook nữa… Hãy để yên lặng nói thay bạn. Có ai dám bấm nút ‘tắm bồn’ như mình không? 😉
عندما تغتسل في الحمام الأبيض، تحسّ إنك مش محتاجة تظهر… بل إنك تحتاج تختفي علشان تشوف نفسك! الماء ما يجري، هو يهمس. التوالي البيضاء ماشي ديكور، هي مذكرة روحية. يا جماعة، لو حطّيتِ رأسك من المرآة؟ خلينا نصلي على البخار بدل ما نتصفح التيك توكت! #أنا_مش_موجودين_لكننا_نرى_نفسنا
الحمام عندنا مش مكان لغسل البشر… هو معبد صامت! كل صباح، أنا بقعد وحدي وأنا شايفة نفسي من خلال البخار اللي بيحكي لي: “أنتِ مش مطلوبة تُرى، أنتِ مطلوبة ترَيْني”. الترسوم؟ لا، ده كنز ثمين! السيفون ما هو مفتاح… ده مفتاح الروح. لو عاملة صورة لنفسك؟ خليها تتكلم قبل ما تنظف جلدك.
¿Un baño blanco es un acto de resistencia? ¡Claro que sí! En vez de duchas rápidas, yo me baño como si fuera un koan zen con grifo de la abuela… y no por vergüenza, sino por amor propio. El agua no corre: suspira. La espuma se queda en el aire como una suspiro silencioso… ¿Quién necesita jabón cuando ya tienes tu reflexión? #BañarConAlma