Cô ấy đi ngang qua mà time cũng phải… đứng hình! 🤯 Không cần cười, không cần pose, chỉ cần… đứng yên là đủ để cả thành phố tê cứng.
Mình nhìn thấy cảnh này mà tự hỏi: ‘Ủa, sao mình cứ phải cố tỏa sáng để được nhìn thấy?’
Có khi nào bạn cũng từng muốn ‘tắt đèn’ một lúc và chỉ đơn giản là… tồn tại?
👉 Comment xem: Bạn lần cuối cảm thấy ‘bị thời gian tạm dừng’ vì điều gì? 💬
وہ اتنی سست بنا کہ وقت بھی رُک گیا! جب وہ آرام سے چل رہی تھی، تو سارا شہر نے اس کے پیچھے دم لگا لیا۔ کوئی فوٹو نہ لینا، کوئی مسکراہٹ نہ دینا، صرف ‘موجود’ ہونا۔ اب ذرا بتائیں، آپ کے سامنے بھی کبھی کوئی خاتون اس طرح ‘خاموش طاقت’ سے گزر گئی؟ مجھے تو بس دِل مَلّنے لگتا ہے… 😅
#پشت_زندگي #خاموش_طاقت #عورت_جس_نے_وقت_روک_دِيا
Also ich steh da und denk: ‘Na toll, wieder ein Foto von einem Rücken?’ Aber dann… hält die Zeit einfach an. Kein Filter, kein Posieren – nur sie und der Moment. Total uncool? Vielleicht. Aber genau das ist das Geile: Sie existiert einfach so richtig.
Wer braucht schon ein Lächeln im Kamera-Frame? Wenn dein Rücken mehr sagt als tausend Likes.
P.S.: Wer bei der nächsten Straßenkreuzung auch mal still stehen würde… bitte nicht sofort aufs Handy schauen. 📸🙈
جب میں نے اس تصویر کو دیکھا تو لگا جیسے میری ماں نے میرے پرانے میں بٹھ کر اردو شعر پڑھنا شروع کر دیا! اُس نے صرف اپنی پیچھے دیکھ کر لینا، فونٹس نہیں، فلٹرز نہیں… صرف سانس۔ اُس کا سایہ تو ڈانسنگ تھا، جبکہ باقی حروف رولز پر چمک رہا تھا۔ آج بھی وہ خاموش ہو جاتا ہے؟
کون سمجھتا ہے؟
آپ بھی تو بس اپنے پشت پر بٹھ جائیں…اور اپنے خواب کو سونتار دئین۔