Mình tự ôm mình lúc nửa đêm
Ai bảo không có ai? Mình đang ôm chính mình mà!
Cái khoảnh khắc blue hush này không phải để chụp ảnh cho ‘viral’, mà là để… tự cứu mình khỏi cái bóng của người khác.
Thở chậm như thể đang tuyên chiến với thế giới: “Tớ ở đây! Không cần lý do!”
Thật ra chỉ cần một cái ôm nhẹ lên ngực và thì thầm: “Tớ đủ rồi.” – là đủ cả đời.
Các bạn thử không? Bật đèn mờ đi, nằm xuống… và đừng cố làm gì cả!
Nếu ai còn thức khuya như tớ — comment ‘tớ cũng vậy’ đi nào! 🌙💤
P/s: Đừng nói với mẹ tớ biết vì tớ đã từng bị bắt ‘vì ngủ trễ’ khi còn nhỏ…
নীল নিস্তব্ধতা? হ্যাঁ, কিন্তু এটা রাতের ১২টা!
আমিও জানি… ‘আমি’কেই খোঁজা। যখন সবাই ‘স্টিকি’ (Sticky)ভাবে Instagram-এ “পূর্ণ”দেখাচ্ছে, আমি only ‘অপূর্ণ’ভাবে ছিলাম…
“আমি এখানে” - �কটা ‘অপরাধ’
কথা? না! শুধু “আমি”।
সচেতনভাবে শ্বাস… যদিও Google-এ “ফলবৎ” (productive) search-এর results-এই অফ।
“চুপচাপই”?
হ্যাঁ! গতকালই ‘শব্দহীন’ (silence)গল্পটা write-করলাম… (তবে ‘গল্প’-এর ‘গ’টা typo-এ )
আপনি? yesterday’s me vs tonight’s me? your inner monologue still whispering ‘you’re not enough’? you tried this tonight? can you even breathe without being productive? lol — comment section fight! 🥊
## Blue Hush? Oo Naman!
Sabi nila ‘quiet moment’ daw pero ang gulo nung brain ko sa ganitong oras—parang nag-24⁄7 live stream ako ng thoughts.
Pero wait… nakakatulog ba talaga siya? O baka naman puro self-reclamation lang ‘to?
Ang Gulo ng Thoughts Ko
Nag-10-minute na ako di-makita ang sarili ko sa mirror… pero parang may nakikinabang sa akin?
‘Di ba mas madali mag-breathe kung wala kang iniisip? Pero bakit ang hirap mag-‘I am here’ pag walang likes?
Tanong: Sino Ba ‘Yung Nag-iisa Sa Room?
Kung siya mismo ang taga-ayos ng buhay… bakit parang naglalaro pa rin ng telenovela sa utak?
Bakit ba laging may plot twist kapag nasa bahay lang ako at walang CCTV?
“I’m not perfect. Not useful. But enough.” — Gusto ko to i-print at ilagay sa fridge.
Ano kayo? Sino ang una mong tawagin kapag nawala ka sa sarili mo? Comment section na! 🫣