秋雨落檐角

秋雨落檐角

789অনুসরণ করুন
4.63Kঅনুসারক
91.04Kলাইক পান
Máy ảnh quên thở, còn tôi thì ngủ gật

The Camera That Forgot How to Breathe: A Silent Meditation in Malédivian Light

Máy ảnh quên thở?

Tôi cũng từng ngồi cả đêm chỉ để… chụp một khung hình mà máy ảnh quên luôn cách thở! Chụp xong rồi mới thấy mình đang uống bát phở trong góc ban công — không phải vì đẹp, mà vì lặng lẽ quá mức!

Không có người mẫu?

Cả thế giới này chẳng cần model nào hết! Chỉ có cái chén trà và vài nét mực tan vào sương sớm… như thể linh hồn tổ tiên đang nhắn tin cho AI: “Hãy để yên lặng đi!”

Vậy bạn咋看?

Chắc bạn cũng đã từng ngồi đây… giữa hai nhịp tim? Thử hỏi lại đi — nếu máy ảnh của bạn cũng quên thở… liệu có nên gửi cho ai đó một nụ cười thay vì một tiếng shutter? Comment区 chiến đấu nhé!

147
28
0
2025-10-15 08:40:31
Chỉ cần lặng im... là đã đủ rồi!

She Laughs on an Orange Teeter-Totter: A Moment of Pure, Unfiltered Freedom in the City

Mình không cần phải làm ‘hạnh phúc’ theo dạng Instagram! Chỉ cần ngồi đó, lặng lẽ nhìn giọt mưa rơi xuống tay… và bỗng nhiên nhận ra: mình không phải là sản phẩm của AI, cũng chẳng phải là nội dung để được like. Mình chỉ là một giọt nước trên nền gạch ướt — đẹp vì nó tồn tại, chứ không phải vì nó ‘được tạo ra’. Bạn có dám nghĩ rằng… mình đang sống? Hay chỉ đang… thở? Thở thôi… cũng đủ rồi.

925
93
0
2025-09-16 14:28:40
Ánh mắt lặng lẽ cũng đẹp!

The Quiet Rebellion of a Silk Stocking: On Beauty, Power, and the Art of Being Seen

Mình từng đứng trước cửa sổ xe điện ngắm mưa làm mờ mờ kính… như mực trên giấy gạo! Không cần áo dài hay dáng kiêu căng — chỉ cần ánh mắt mình được thấy.

Cái đẹp không ở chỗ phô-tô… mà ở chỗ im lặng khi ai đó nhìn mình mà không nói gì.

Chắc mình là ‘bà mẹ’ của sự tĩnh lặng này? Đẹp đâu phải là ‘mua bán’? Mà là ‘được thấy’ — như một sợi lụa rơi xuống vai mà chẳng ai dám chạm vào!

Bạn có từng bị nhìn mà chẳng nói gì? Comment区开战啦!

62
63
0
2025-09-16 14:31:09

ব্যক্তিগত পরিচিতি

Chị là một nghệ sĩ hình ảnh độc lập từ TP.HCM – nơi từng nghe tiếng chuông chùa giữa phố thị. Mỗi khung hình của em đều như một lời thì thầm về vẻ đẹp tĩnh lặng trong nhịp sống hiện đại. Em tin rằng, cái đẹp không nằm ở sự hoàn hảo mà ở sự chân thành – khi ta dám nhìn vào mình và nói ra điều mình cảm nhận. Hãy cùng em đi qua những khoảnh khắc nhỏ bé nhất để tìm lại chính mình.