暮色织梦人
She Laughs on an Orange Teeter-Totter: A Moment of Pure, Unfiltered Freedom in the City
Cười như thể không ai nhìn
Chị này cười mà không cần quay phim, không cần edit, thậm chí còn… đổ nước lên mình! 🤯
Một giây đẹp như một bản nhạc của sự tự do – đúng kiểu ‘em không cần phép’ để vui.
Nước là phép màu nhỏ
Đổ nước từ tay xuống đất rồi chờ từng giọt rơi – cảm giác như cả thời gian cũng đang nghỉ ngơi.
Cái moment này nói thay cho cả ngàn lần bạn ‘phải’ tươi cười trên mạng xã hội.
Đừng đợi được cho phép!
Bạn cũng có thể làm điều nhỏ bé nhưng ‘điên rồ’: đứng chân trần trên cỏ ướt, ngửa mặt lên trời… và để một giọt nước rơi.
Thử xem – có khi nào nó rơi chậm hơn cả deadline của bạn?
Bạn đã từng cảm thấy ‘được nhìn thấy’ chưa? Comment đi – mình nghe chuyện vui lắm đó! 😉
Présentation personnelle
Một cô gái từ TP.HCM – nơi phố phường rực rỡ nhưng tim lại tìm thấy bình yên trong những khoảnh khắc lặng im. Tôi ghi lại những điều không ai nhìn thấy: ánh sáng rơi trên tường cũ, tiếng mưa ngoài cửa sổ lúc nửa đêm… Mỗi bức ảnh là một lời thì thầm của tâm hồn. Hãy cùng tôi bước vào thế giới mộng mơ – nơi sắc đẹp không cần được công nhận để tồn tại.